Máy ảnh Full-frame
Chúng tôi nghiên cứu các ưu và nhược điểm của máy ảnh full-frame. Sở hữu một máy ảnh DSLR full-frame hoặc máy ảnh mirrorless, chẳng hạn như Canon EOS 5D Mark IV, Nikon D850 hoặc Sony Alpha A7R III, là tham ước muốn của nhiều nhiếp ảnh gia.
Rốt cuộc, chúng ta nghĩ, lớn hơn phải tốt hơn – và các máy ảnh này, với cảm biến lớn của chúng, là những gì mà tất cả các chuyên gia hàng đầu đều sử dụng.
Chuyển sang máy ảnh full-frame và hình ảnh của bạn sẽ được tốt hơn – hoặc đó là sự cường điệu. Nhưng điều này chỉ đúng một phần; không phải lúc nào cũng phải tốt hơn – những bức ảnh so với máy ảnh DSLR và máy ảnh mirrorless với bộ cảm biến cỡ APS-C.
Giải thích cảm biến full-frame
Vậy, chúng ta biết gì ‘full-frame’? Máy ảnh full-frame sử dụng một cảm biến có kích thước tương tự như một khung đơn của cuộn phim 35mm truyền thống, kích thước đo được 36 x 24mm. Kích thước cảm biến APS-C phổ biến trong hầu hết các máy ảnh DSLR và máy ảnh không gương lật có kích thước 22 x 15mm. Điều này có nghĩa là cảm biến full-frame có diện tích bề mặt so với của bộ cảm biến APS-C gấp hơn 2.5 lần.
Chắc chắn, kích thước có những lợi thế nhất định, nhưng cũng có những nhược điểm khác khi chuyển đổi sang máy DSLR full-frame.
Lựa chọn máy ảnh
Trong hầu hết các trường hợp, nếu bạn muốn nâng cấp lên máy ảnh DSLR full-frame hoặc máy ảnh không gương lật, hãy chuẩn bị kinh phí dự trù cho ống kính. Đối với người mới bắt đầu đầu tư một body full-frame có vẻ hơi tốn kém.
Đó không phải là lý do duy nhất. Bởi vì máy ảnh full-frame chủ yếu dành cho các chuyên gia và những người đam mê, có một kỳ vọng nhất định về mức độ hiệu năng, tính năng và khả năng xây dựng mà những máy ảnh này nên có.
Không phải mọi người đều muốn (hoặc có thể mua được) tất cả các tính năng nâng cao này, đó là lý do tại sao chúng tôi đã nhìn thấy một số máy ảnh full-frame giá tương đối phải chăng trong những năm gần đây, như Canon EOS 6D Mark II, Nikon D750 và Sony Alpha A7 II. Tất cả đều cung cấp cảm biến full-frame, hiệu năng hàng đầu như những người bạn đồng hành của bạn.
Chất lượng hình ảnh
Có lẽ lợi thế lớn nhất của máy ảnh cảm biến full-frame là chất lượng hình ảnh
Mặc dù máy ảnh APS-C và máy ảnh full-frame có thể độ phân giải gần như giống nhau nhưng APS-C 20.9MP của Nikon D500 và full-frame D5 20.8MP là một ví dụ, cảm biến full-frame lớn 2.5 lần so với APS-C, cho điểm ảnh nhiều hơn so với một cảm biến APS-C cùng một độ phân giải.
Điều này có nghĩa là các cảm biến full-frame thường cho hình ảnh chất lượng tốt hơn ở độ nhạy ISO cao hơn, vì các điểm ảnh lớn hơn có thể chụp được nhiều ánh sáng hơn, dẫn đến nhiễu hạt ít xâm phạm vào hình ảnh.
Kích thước vật lý lớn hơn của cảm biến full-frame có nghĩa là nó cũng có thể tăng số pixel trên chip mà hiệu suất ISO không bị ảnh hưởng tới ảnh nhiều như APS-C. Cả Nikon D850 45.4MP và Sony Alpha A7R III 42.2MP là những ví dụ tuyệt vời của việc này, mang lại kết quả ISO cao tuyệt vời trong khi tính năng cảm biến mang lại.
Tuy nhiên, trong rất nhiều trường hợp, nếu bạn chụp ở độ nhạy sáng thấp(ISO) với cả máy ảnh full-frame và máy ảnh APS-C cùng độ phân giải tương tự, số lượng chi tiết được ghi lại rất khó để nói lên tất cả.
Máy ảnh full-frame, nhờ các điểm ảnh lớn hơn, códynamic range rộng hơn (mặc dù các yếu tố khác đóng vai trò quan trọng), giúp chúng trang bị tốt hơn để chụp được phạm vi độ sáng đầy đủ của một cảnh có các vùng cực tối và highlight, cũng như midton.
Crop-factor effect
Kích thước của cảm biến cũng thay đổi số lượng cảnh chụp bởi máy ảnh. Mặc dù APS-C và máy ảnh full-frame có thể sử dụng cùng một ống kính, hiệu ứng hình ảnh mà chúng cung cấp là khác nhau. Đó là góc nhìn thực sự thay đổi, vì các cảm biến APS-C nhỏ hơn che phủ ít hình ảnh được bởi ống kính.
Đây được gọi là yếu tố crop, so sánh góc nhìn với ống kính SLR 35mm truyền thống của phim. Với máy ảnh DSLR full-frame và máy ảnh mirrorless, bởi vì cảm biến có cùng kích thước với tiêu cự 35mm, đó không phải là vấn đề.
Cảm biến APS-C cho thấy một góc nhìn nhỏ hơn, với khung bị crop lài là 1.5x hoặc 1.6x. Điều này có nghĩa là cùng một ống kính 24mm trên máy DSLR APS-C góc nhìn của tiêu cự thực là 36mm (24 x 1.5 = 36). Vì vậy, nếu bạn muốn chụp cảnh quan rộng, máy ảnh full-frame cho phép bạn chụp nhiều cảnh hơn so với APS-C với cùng một ống kính.
Bên lề là hiệu ứng crop của máy ảnh APS-C trở thành lợi thế khi chụp các vật thể xa hơn. Ví dụ: một ống kính 300mm là có tiêu cự 300mm trên máy ảnh full-frame, nhưng trên một máy APS-C, nó trở nên hấp dẫn hơn rất nhiều 450mm(nhân cho 1.5) – thật tuyệt vời cho việc chụp ảnh thể thao hoặc chụp động vật hoang dã.
Lựa chọn ống kính
Máy ảnh full-frame lợi thế thực sự khi chụp phong cảnh hoặc trong nhà trong không gian chật hẹp. Tuy nhiên, các nhà sản xuất ống kính phát triển ống kính fix và ống kính zoom với độ dài tiêu cự ngắn hơn được thiết kế riêng cho sử dụng trên máy ảnh cảm biến APS-C.
Zoom chuẩn đi kèm với rất nhiều máy ảnh APS-C cung cấp tiêu cự như 18mm là thiết lập rộng nhất của nó, tương đương với tiêu cự ống kính 28mm trên full-frame. Ống kính siêu rộng tiêu cự 10mm trên APS-C, tương đương, hoặc có độ dài tiêu cự hiệu quả (EFL) khoảng 15mm. Những ống kính dành cho máy APS-C này không thể sử dụng với máy ảnh full-frame (vì chúng sẽ tạo ra các góc tối), do đó, trong một số cách người dùng APS-C thực sự có được sự lựa chọn rộng hơn về quang học.
Bạn nên cân nhắc khả năng tương thích này nếu bạn đang nghĩ đến việc đầu tư vào một body full-frame, vì bạn có thể phải mua một số hoặc tất cả các ống kính nếu bạn đã mua kính APS-C.
Làm mờ nền
Các nhiếp ảnh gia chân dung yêu thích máy ảnh full-frame, vì độ sâu nông hơn (DoF) mà bạn nhận được. Điều này có nghĩa là bạn có thể tạo hiệu ứng làm mờ nền tập trung vào chủ thể nhiều hơn, thu hút sự chú ý mạnh mẽ đến chủ đề.
Lý do cho điều này là độ sâu của trường phụ thuộc vào ba yếu tố khác nhau: khẩu độ, khoảng cách đối tượng, và độ dài tiêu cự.
Trong thực tế, điều này có nghĩa là khẩu độ rộng trên máy ảnh full-frame cung cấp nền mờ hơn đáng kể so với máy ảnh APS-C. Nó không phải bởi nhiều – về một điểm dừng – nhưng nó làm cho một sự khác biệt. Ví dụ nếu bạn đang chụp chân dung, sử dụng cùng một góc nhìn, một máy ảnh full-frame ở f/4 tạo ra một mức độ tương đồng về độ sâu trường và độ mờ nền so với một máy ảnh APS-C ở f/2.8.
Tuy nhiên, máy ảnh APS-C thì tốt hơn, nếu bạn muốn tối đa hóa độ sâu trường ảnh, điều này có lợi thế trong chụp hình sản phẩm và phong cảnh. Ví dụ, khi sử dụng cùng một góc nhìn, trên một máy ảnh APS-C bạn sẽ có thể sừ dụng f/11 để có chiều sâu hơn, trong khi trên full-frame phải sử dụng f/16 để đảm bảo rằng cảnh của bạn là sắc nét từ tiền cảnh đến nền.
techradar.com
[rwp-review id=”0″]
Leave a Reply